“Hừ!”, Thánh Vương Lang Tinh giận dữ, trong tay ông ta lập tức xuất hiện một chiếc kiếm bàn, bên trên nó còn có mười trường kiếm đang phát ra đủ loại ánh sáng.
Đây chính là kiếm bàn Hà Vân, mỗi thanh trường kiếm trên kiếm bàn đều là chí bảo pháp tắc linh cấp thượng đẳng, chúng liên hợp lại với nhau, uy năng còn mạnh hơn chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm một chút.
“Đi!”
Thánh Vương Lang Tinh giận dữ gào lên, mười thanh trường kiếm lập tức bay ra, vô số dao động ác liệt tràn ngập hư không trong nháy mắt, những tia sáng chớp động, rồi lập tức dung hợp lại.
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một cự lang đang chạy rất nhanh, gào thét trực tiếp lao về phía Nguyệt Ảnh Dương Thiên, ở phía sau cự lang là Thánh Vương Lang Tinh đang theo sát.
“Nhân loại, thực lực trước mặt, ta xem ngươi có thể nói gì được, ta sẽ đem ngươi xé thành trăm mảnh!”, Thánh Vương Lang Tinh giận dữ hét lên.
“Thánh Vương Lang Tinh giận dữ, ngươi đừng có nhiều lời, muốn đánh thì đánh đi!”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên lạnh lùng đáp lại.
Hắn nắm chặt đao Hắc Phệ trong tay, không hề e sợ, trực tiếp nghênh chiến với cự lang.
Đao Hắc Phệ trở nên vô cùng to lớn, ngang ngửa với thân hình của cự lang, hai bên lao vào nhau một cách điên cuồng trong hư không.
“Rầm!”
Một tiếng kêu vô cùng lớn vang lên, khí thế dao động mãnh liệt không ngừng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Nham thạch đỏ rực không có biến hóa gì, nhưng nham thạch cùng với nham thạch ở giữa mắc ma lại không thể chịu nổi dao động này, không ngừng bốc sôi lên, thậm chí còn phun trào lên cao hàng triệu mét, sau đó lại rơi xuống nham thạch, khủng bố hơn cả núi lửa phun trào vô số lần.
Có điều, tuy khủng bố, nhưng mắc ma bên dưới vẫn không ngừng chảy, mắc ma bắn lên tung tóe, so với tổng thể giống như những giọt nước, không ảnh hưởng gì cả.
Trong hư không, Nguyệt Ảnh Dương Thiên nắm chặt đao Hắc Phệ trong tay, va chạm trực tiếp với Thánh Vương Lang Tinh.
Đột nhiên hắn cảm nhận được một luồng năng lượng vô cùng khủng bố đang lao đến, tiến vào trong cơ thể hắn.
“Chặn lại cho ta!”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên phẫn nộ hét lên, hắn dừng lại trong hư không khoảng hai giây, thân ảnh không thể chịu nổi, trực tiếp bay về phía sau.
Một sức mạnh khủng bố thông qua đao Hắc Phệ đi vào trong cơ thể của hắn, sau đó bị chí bảo pháp tắc nửa hỗn độn khải giáp Huyết Nguyên tiêu giảm đi lượng lớn năng lượng, rồi lại bị điện Tử Nguyên tác động, cuối cùng chỉ còn lại cực ít sức mạnh, chỉ làm hao tổn một tia căn nguyên pháp tắc của hắn, rồi hoàn toàn tiêu tan.
“Chặn được rồi!”, trong mắt Nguyệt Ảnh Dương Thiên tràn đầy sự vui sướng. Hắn đã ngăn chặn trực diện được cường giả cấp Thánh Vương ba nguyên.
Có điều, chuyện này cũng rất bình thường.
Thực lực hiện tại của Dương Thiên còn cường đại hơn rất nhiều cường giả cấp Thánh Thần hai nguyên, đại khái nằm ở giữa cấp Thánh Thần hai nguyên và cấp Thánh Vương ba nguyên, cộng thêm việc hắn còn sử dụng cả đao Hắc Phệ- bảo vật còn cường đại hơn chí bảo pháp tắc hỗn độn công kích thông thường, thực lực của hắn kết hợp đao Hắc Phệ tự nhiên có thể thi triển ra uy năng cường đại hơn, thêm cả phòng ngự kép khải giáp Huyết Nguyên và điện Tử Nguyên, bảo vật công kích mà Thánh Vương Lang Tinh dùng chỉ là một bảo vật mạnh hơn chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm một chút, nên tất nhiên khó mà đả thương được hắn.
Thực lực của Dương Thiên bây giờ không bằng Thánh Vương Lang Tinh, nhưng bảo vật của hắn mạnh hơn bảo vật của đa phần cường giả cấp Thời Không khác.
Lùi về sau khoảng trăm ngàn mét, thân ảnh của Dương Thiên liền dừng lại.
“Cái gì? Khí thế trên người gần như không suy giảm đi chút nào? Nhân loại, ngươi cũng là một cường giả cấp Thời Không ư?”, trong mắt Thánh Vương Lang Tinh lộ ra ve chấn kinh.
“Nếu đã là cường giả cấp Thời Không, sao từ trước đến nay ta chưa từng nhìn thấy ngươi?”
Tinh vực căn nguyên, gần như mỗi cường giả cấp Thời Không đều có danh tiếng cực lớn.
“Thánh Vương Lang Tinh, ngươi chưa từng gặp qua ta, là đã dám khẳng định ta không phải là cường giả cấp Thời Không?”, Nguyệt Ảnh Dương Thiên bình tĩnh nói: “Thực lực của ngươi còn không tương ứng với những gì ngươi nói trước đó, chỉ dựa vào thực lực như vậy mà muốn giết được ta ư?”
“Kiêu ngạo! Cho dù đều là cường giả cấp Thánh Vương ba nguyên, so về thực lực, ngươi vẫn không thể mạnh bằng ta được!”, Thánh Vương Lang Tinh phẫn nộ.
Ông ta không ngờ rằng cường giả trông có vẻ yếu đuối mà ông ta tùy tiện bắt về, lại có thực lực không hề thua kém hơn ông ta là bao.
Thánh Vương Lang Tinh vung tay phải lên, thân hình cự lang liền ngưng tụ lại, gầm thét lao về phía Nguyệt Ảnh Dương Thiên.
“Rầm!” “Rầm!”
Trong hư không, hai thân ảnh không ngừng va vào nhau, dùng những công kích khủng bố, mắc ma không ngừng phun trào, phun cao lên hàng triệu mét, sau đó lại rơi xuống, trông giống như khung cảnh tận thế vậy.
Có điều sau mỗi lần công kích, thân ảnh của Nguyệt Ảnh Dương Thiên cũng không ngừng lùi về sau.
Thực ra so về công kích thì hắn vẫn kém Thánh Vương Lang Tinh rất nhiều, trong quá trình bị đẩy lùi về sau, hắn vẫn phải dựa vào bảo vật phòng ngự cường đại mới có thể hoàn toàn ngăn chặn được công kích.
Soạt!
Cự lang lại bay đến, thân ảnh Nguyệt Ảnh Dương Thiên lại tiếp tục bay về sau.
“Nhân loại, với thực lực này của ngươi sẽ bị ta nghiền nát, ngươi lấy gì mà đấu với ta?”, Thánh Vương Lang Tinh nói.
Từ khi bắt đầu đến bây giờ, hắn vẫn luôn kiểm tra thực lực sau đột phá của bản thân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất