Dương Thiên ngồi trong điện Tử Nguyên, nhìn những khu vực xung quanh, xuất hiện trước mắt hắn là mười ngọn núi khổng lồ, ngoài ra không còn gì khác cả.
“Nếu Thánh Vương Cự Côn để lại bảo tàng, có lẽ là ở trên mười ngọn núi đó.”, Dương Thiên hơi suy nghĩ.
“Đi!”, Dương Thiên khống chế điện Tử Nguyên, bay về phía mười ngọn núi.
“Ầm ầm ầm!”, Từng đạo lôi điện không ngừng xuất hiện, có to có nhỏ, điện Tử Nguyên đang không ngừng bay tới bay lui.
“Bảo tàng của Thánh Vương Cự Côn được bố trí ở nơi này, cho dù là cường giả cấp Thời Không bình thường, cũng không thể đến đây, Thánh Vương Cự Công cho rằng chỉ có cường giả chân chính, mới có tư cách lấy bảo tàng của ông ta đi.”, Dương Thiên lắc đầu.
Uy lực của những lôi điện quá lớn, điện Tử Nguyên của hắn cũng phải chịu lực trói buộc cực lớn, tốc độ tiến về phía trước trở nên vô cùng chậm chạp.
Tròn hai tháng, cuối cùng Dương Thiên mới đến đỉnh núi đầu tiên.
Mười ngọn núi, đều cao hơn mấy trăm nghìn mét.
“Chỉ có thể từ từ tìm kiếm thôi.”, Dương Thiên nhìn mười ngọn núi, muốn cẩn thận tìm kiếm các khu vực một lần thì nhất định sẽ mất một khoảng thời gian rất dài.
Trên đỉnh núi khổng lồ, vẫn không ngừng có lôi điện xuất hiện, Dương Thiên chỉ có thể ngồi trong điện Tử Nguyên, vừa tìm kiếm, vừa chú ý đến động tĩnh xung quanh, đề phòng có cường giả cấp Thời Không đến.
……
Thời gian thấm thoát thoi đưa, 100 năm…200 năm…
Nháy mắt đã trôi qua 300 năm, 300 năm tròn, Dương Thiên vẫn luôn ở nơi này, không ngừng tìm kiếm.
Lúc này, Dương Thiên đã đến đỉnh núi thứ bảy.
“Bảo tàng mà Thánh Vương Cự Côn nói rốt cuộc là ở chỗ nào chứ?”, Dương Thiên cau mày.
Linh hồn của hắn vô cùng nhạy bén, đã tìm kiếm vô cùng tỉ mỉ khắp nơi, nhưng căn bản không phát hiện bất kỳ dị thường nào cả.
Dương Thiên nhíu mày, linh hồn của hắn vô cùng nhạy bén, đã tìm kiếm vô cùng tỉ mỉ khắp nơi, nhưng căn bản không phát hiện bất kỳ dị thường nào cả.
“Vẫn còn ba ngọn núi, đại khái mình cần dùng mất hơn 100 năm để tiếp tục tìm kiếm.”, Dương Thiên vẫn không dừng lại.
Thời gian trôi qua, lại trôi qua thêm một tháng nữa.
“Hả? Ở đây có một chút gì đó không bình thường.”, điện Tử Nguyên của Dương Thiên đến một khu vực, lúc linh hồn của hắn đang tìm kiếm thì gặp phải một chút cản trở, giống như muốn ngăn lại việc hắn thăm dò.
Linh hồn của Dương Thiên chính là linh hồn viên mãn của cấp Thánh Thần, tất nhiên dễ dàng cảm nhận được tình huống này.
Ánh mắt hắn quét mắt nhìn xung quanh, chú ý đến vị trí lôi điện đang lóe lên, sau đó thân hình khẽ động, rời khỏi điện Tử Nguyên.
Nhìn vách đá trước mắt, Dương Thiên lấy ra đao Hắc Phệ trong tay. Đao mang khổng lồ xuất hiện, xoẹt thẳng lên vách đá.
“Răng rắc!”
Một tiếng nứt vỡ vang lên, sau đó trên vách đã xuất hiện một vết nứt khổng lồ, một bộ phận của vách đá màu trắng xuất hiện.
“Thật sự có dị thường, bảo tàng của Thánh Vương Cự Côn rất có thể là ở nơi này!”, trong mắt Dương thiên bỗng nhiên lộ ra một tia vui sướng điên cuồng.
Hắn tiếp tục vẫy động đao Hắc Phệ trong tay, diện tích vách đá màu trắng xuất hiện càng ngày càng lớn, cuối cùng thì cũng hoàn toàn xuất hiện trước mắt Dương Thiên.
Chẳng qua vách đá màu trắng này đang ở trạng thái phong toả.
Một tia linh hồn của Dương Thiên phát ra, trực tiếp tiếp xúc với vách đá màu trắng này.
Ong…
Trên vách đá màu trắng, một dao động kỳ diệu truyền đến, sau đó trên bề mặt nó, xuất hiện hàng trăm đồ án kỳ dị, phân bố ở trong các khu vực, hoàn toàn hỗn loạn.
“Đây là bức đồ án mà lúc trước mình nhìn thấy của Thánh Vương Cự Côn, chẳng qua bây giờ đã trở nên hoàn toàn hỗn loạn, phân thành hàng trăm bộ phận.”, trong mắt Dương Thiên lộ ra một tia suy ngẫm.
Linh hồn của hắn tiếp xúc với vách đá màu trắng sau đó những đồ án trên bề mặt vách đá dễ dàng chịu sự khống chế bởi linh hồn của hắn.
“Xe ra muốn mở vách đá màu trắng này thì cần phải đem nó tổ hợp lại.”, Trong mắt Dương Thiên lộ ra sự vui mừng, dưới sự khống chế linh hồn của hắn, những đồ án kỳ dị này dần dần hợp lại với nhau.
Rất nhanh, liều tạo thành một bức tranh giống như lốc xoáy, lại giống như cự thú dữ tợn trên đồ án hoàn chỉnh.
Ong…
Lại một dao động truyền đến, sau đó ở vị trí trung tâm của vách đá màu trắng, xuất hiện một cánh của, trực tiếp mở ra.
“Thành công rồi!”, trong mắt Dương Thiên lộ ra một tia kích động.
Bức đồ án trước đó chính là chìa khoá khởi động vách đá màu trắng, nếu phát hiện ra nơi này trước mà không biết hình dạng ban đầu của đồ án, muốn mở được cảnh của này thì tuyệt đối sẽ vô cùng khó khăn.
“Đi!”, Dương Thiên cẩn thận bay vào trong cánh cửa.
“Đây là?”, đôi mắt Dương Thiên nhìn về phía trước.
Không gian cách đá màu trắng, không lớn, chỉ khoảng 1000 mét vuông, nhưng trên vách tường của nó, lại được khắc một tấm bản đồ, bốn phía hợp thành một thể, bên trên còn đánh dấu rất nhiều tin tức.
Lang bạt trong những khu vực của tinh vực căn nguyên, nếu có bản đồ thì tuyệt đối sẽ có chỗ tốt cực lớn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất