Vút!
Lại thêm một đao mang đánh tới, khí thế trên người Thánh thần Tam Nguyên giảm xuống tới cực điểm.
“Ta sắp chết rồi!” Thánh thần Tam Nguyên tràn đầy vẻ không cam lòng và tuyệt vọng. Lúc này căn nguyên pháp tắc trong cơ thể ông ta chỉ còn lại một phần. Ông ta tức giận nhìn Dương Thiên, nói: “Nhân loại Dương Thiên, hôm nay ta chết ở trong tay ngươi, nhưng ngươi ở trong tinh vực Căn nguyên chắc chắn cũng sẽ chết trong tay cường giả khác!”
“Xin lỗi, sẽ không có ngày đó đâu.” Dương Thiên lạnh nhạt nói.
Nhát đao thứ tư chém xuống, ngay sau đó, ánh mắt của Thánh thần Tam Nguyên trở nên ảm đạm, mất đi khí tức sinh mệnh.
Thánh thần Tam Nguyên đã chết!
“Mấy ngàn năm trước mình không có năng lực chống lại Thánh thần Tam Nguyên, thế mà bây giờ ông ta lại có thể dễ dàng chết trong tay mình như vậy.” Dương Thiên nhìn thi thể của Thánh thần Tam Nguyên.
Thực ra hắn có thể đánh chết được Thánh thần Tam Nguyên chủ yếu vẫn là dựa vào điện Tử Nguyên. Nếu không có điện Tử Nguyên trói buộc ông ta thì chắc chắn Thánh thần Tam Nguyên đã thông qua tọa độ không gian mà chạy trốn rồi.
Cường giả đã đạt tới trình độ như thế này thì chắc chắn có rất nhiều phương pháp bảo mệnh.
Dương Thiên vung tay lên, một ngọn lửa xuất hiện, bao bọc lấy thi thể của Thánh thần Tam Nguyên. Ngay sau đó, thi thể của ông ta bị cháy rụi, chỉ để lại vô số bảo vật và nhẫn không gian. Trong số bảo vật có một khải giáp màu đỏ, tản ra dao động mãnh liệt, đây chính là một chí bảo pháp tắc linh cấp. Ngoài ra thì còn lại một vài chí bảo pháp tắc đỉnh cấp, trong nhẫn không gian có các loại bảo vật và linh quả trân quý, đây đều là những bảo vật mà Thánh thần Tam Nguyên tích lũy suốt vô số năm.
“Khải giáp Huyền Nguyệt, thứ này tương đương với khải giáp Thần Vẫn của mình, để cho phân thân Nguyệt Ảnh sử dụng.” Dương Thiên nhanh chóng thu hồi bảo vật này vào trong Long phượng nguyên châu.
Hiện tại, thực lực bản thể của hắn có vô số bảo vật nên là mạnh nhất, còn các phân thân rất thiếu thốn bảo vật, thậm chí có phân thân còn không có được một chí bảo pháp tắc linh cấp nào.
Vút!
Bóng dáng của Dương Thiên lại xuất hiện trong hư không.
“Bây giờ tiếp tục tới núi Lôi Duyên tìm kiếm cơ duyên, ít nhất cũng phải trang bị cho tất cả phân thân đều có chí bảo pháp tắc linh cấp.” Dương Thiên mỉm cười.
Trong đầu hắn có một phần ngàn bản đồ của núi Lôi Duyên, hơn ba trăm năm trước hắn cũng chưa thăm dò được bao nhiêu khu vực.
Trước mặt Dương Thiên xuất hiện một tọa độ không gian, hắn trực tiếp tiến vào trong.
...
Bên trong một khe đá, bóng dáng của Dương Thiên nhanh chóng xuất hiện. Đây chính là nơi lúc trước hắn đã rời đi.
“Bùm!”, “Bùm!”
Từng tia chớp không ngừng chớp động, tản ra những dao động pháp tắc sắc bén.
Thân thể Dương Thiên nháy mắt rơi vào trạng thái căng thẳng. Hắn cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, ở nơi này cho dù có nhiều bảo vật thì một khi không cẩn thận vẫn rất có thể sẽ chết.
“Phải lăn lộn trong môi trường đầy rẫy áp lực mới có thể nhanh chóng tiến bộ.” Khóe miệng Dương Thiên khẽ nhếch lên, để lộ ý cười.
Vút!
Hắn nhanh chóng bay về phía xa.
...
Thời gian cứ thế trôi đi, mười năm... hai mươi năm...
Chỉ trong nháy mắt, Dương Thiên đã ở núi Lôi Duyên năm mươi năm. Hắn không ngừng tìm kiếm bảo vật, khi gặp phải những cường giả khác thì hoàn toàn không ngại giao thủ.
Tất nhiên Dương Thiên cũng gặp phải những cường giả ở Thánh tinh Bắc Ma, cũng vì thế mà tin tức về hắn nhanh chóng bị truyền ra ngoài.
...
Tại một khu vực, Dương Thiên đang chậm rãi phi hành, bỗng nhiên sắc mặt hắn thay đổi.
Bùm!
Bốn phía xung quanh lập tức xuất hiện bốn khí tức cường hãn.
“Thánh thần Dương Thiên, ngươi vẫn còn dám tới nơi này cơ à?” Một âm thanh chói tai vang lên, một con yêu thú khổng lồ từ trên không trung bay tới.
“Thánh thần Bức Dực, ngươi đúng là âm hồn không tan!” Dương Thiên nhìn thấy người mới xuất hiện thì ánh mắt lộ rõ vẻ lạnh lùng.
Bốn bóng dáng từ bốn phương hướng bay tới, gần như bao vây mọi ngả đường của Dương Thiên. Trên người bốn cường giả này đều tản ra những khí tức dao động vô cùng sắc bén, tất cả đều là cường giả cấp Thánh thần hai nguyên.
“Thánh thần Dương Thiên, ngươi đã chạy thoát khỏi tay ta hai lần, lần này xem ngươi chạy kiểu gì!” Thánh thần Bức Dực nhìn Dương Thiên, lạnh lùng nói.
Khu vực này hoàn toàn không có gì nguy hiểm cả, bọn họ lựa chọn ra tay ở đây để đề phòng Dương Thiên lại một lần nữa lời dụng khu vực nguy hiểm mà rời đi. Hơn nữa, bọn họ là bốn cường giả cấp Thánh thần hai nguyên, Thánh thần Bức Dực cảm thấy Dương Thiên lần này chắc chắn không thể chạy trốn.
“Có thể mời được thêm ba cường giả cấp Thánh thần hai nguyên nữa tới đây giết ta, Thánh thần Bức Dực, chắc ngươi cũng phải bỏ ra cái giá lớn lắm nhỉ?” Dương Thiên cười lạnh.
Cho dù tất cả đều là cường giả của Thánh tinh Bắc Ma, nhưng những người đó chắc chắn sẽ không hỗ trợ miễn phí cho Thánh thần Bức Dực, hai bên nhất định tồn tại quan hệ lợi ích.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất