Lý Quân tìm kiếm một lúc, xác định cửa vào hang động.
Nhìn vào chỉ thấy hang sâu hun hút.
Bên trong là lãnh địa của Hỏa Mãng, con người hoạt động không thuận tiện.
“Vậy phải ép nó ra ngoài mới được.”
Nghĩ vậy, Lý Quân hít sâu, rút kiếm Hàn Ngọc sau lưng.
Băng hỏa tương khắc, nội đan Hỏa Mãng có thể giải hàn độc, ngược lại kiếm Hàn Ngọc cũng có thể gây sát thương lớn nhất cho Hỏa Mãng.
Lý Quân vung kiếm, một đạo kiếm quang xé gió đánh vào hang động.
“Ầm ầm!”
Kiếm quang đánh vào phát ra tiếng nổ như sấm, cả vùng đất rung chuyển.
Ở bên trong, Hỏa Mãng lập tức nổi giận.
“Ầm!”
Một con mãng xã khổng lồ lao ra.
Chỉ riêng nửa thân trên đã dài chín mét, tương đương cả một tòa nhà ba tầng.
Đứng trước nó, con người nhỏ bé vô cùng.
Hỏa Mãng há to miệng đỏ như máu, phát ra tiếng rít, tiếng rít gào khiến màn sương tan biến.
“Tiếng gì vậy?”
Trên đỉnh núi.
Vô số người giật mình vì tiếng rít của Hỏa Mãng.
Chẳng mấy chốc, họ thấy sương mù cuồn cuộn, một con mãng xà khổng lồ lao ra.
Còn Lý Quân đang cầm kiếm Hàn Ngọc chém tới.
“Là tên tiểu tử vừa rồi, hắn ta muốn làm gì? Lẽ nào muốn săn giết Hỏa Mãng?”
“Hỏa Mãng đã sống trên núi Hỏa Thần mấy trăm năm, nó tu luyện nhờ địa mạch hỏa lực trong núi, hơn nữa thân thể hung thú cực kỳ cường hãn, sợ là ngay cả Thiên Nhân tầng sáu cũng không địch nổi.”
“Tên này dám khiêu khích hung mãng, điên rồi sao?”
Nhiều người hô lên.
Một trưởng lão bên cạnh quay sang nói với giáo chủ Thiên Vu Giáo.
“Giáo chủ, tên này đấu với Hỏa Mãng chắc chắn sẽ bị thương, có lẽ đây là cơ hội báo thù cho Phá Sơn trưởng lão.”
Giáo chủ Thiên Vu Giáo gật đầu: ”Bình tĩnh, đợi đúng thời cơ hãy ra tay.”
Lúc này, kiếm của Lý Quân đã chém lên người Hỏa Mãng.
Kiếm Hàn Ngọc khắc chế Hỏa Mãng, nó đã hoàn toàn bị Lý Quân chọc giận.
Thân mãng khổng lồ quét ngang, cây cối đá núi xung quanh tan hoang.
“Trấn!”
Lý Quân tiến lên, áo choàng phấp phới.
Năng lượng cuồng bạo trong cơ thể bộc phát rót vào thân kiếm, chém xuống đầu Hỏa Mãng.
Ầm!
Kiếm khí mang theo trọng lực vạn cân, giống như cả một ngọn núi đè xuống, ngay cả con mãng xà dài gần ba mươi mét cũng bị đè bẹp, đập mạnh xuống đất.
Dù Hỏa Mãng giãy giụa thế nào cũng vô dụng, cuối cùng chỉ còn nằm rạp xuống, không thể nhúc nhích.
Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Quân mở miệng nó ra, dùng chân nguyên lấy đi nội đan nằm sâu trong cổ họng.
Mọi người trên đỉnh núi chứng kiến cảnh này đều hít sâu một hơi.
Áp chế mãng xà, cướp đoạt nội đan, giống như thần ma giáng thế!
Người Thiên Vu Giáo tràn đầy tuyệt vọng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất