Thân thể của lão gia va lên thân cây.
Một gốc cây to bị đâm vỡ.
Lão giả hộc máu rồi rơi xuống đất.
Lúc này, ông ta phát hiện lực lượng trong cơ thể đã bị đánh tan, không thể dùng được chân khí.
Ông ta sợ hãi nhìn chằm chằm Lý Quân.
Bản thân là Thiên Nhân Cảnh nhưng lại không chịu nổi một chiêu của đối phương, điều này quá đáng sợ.
Chẳng lẽ đối phương là cao thủ Thiên Nhân tầng 3 hoặc 4?
Phải biết rằng tộc trưởng của bộ lạc Triển thị cũng chỉ là Thiên Nhân tầng 2.
Chọc phải một cao thủ như này, không ai trong bộ lạc có thể cản được.
Giờ đây ông ta vô cùng hối hận.
Nếu người ta không giết chết A Phong, tại sao chính mình phải đuổi theo, khác gì đốt đèn tìm chết?
Đặc biệt là ông ta nhìn thấy Lý Quân còn đeo kiếm sau lưng, mà đến giờ đối phương còn chưa dùng binh khí đã có thể đánh ông ta trọng thương.
Quá đáng sợ.
Lúc này Lý Quân chạy đến trước mặt ông ta.
Hai tay bắt đầu ngưng tụ chân khí.
Lão giả hoảng sợ cầu xin:
“Ngươi không thể giết ta, cầu xin ngươi.”
Lý Quân lắc đầu: “Tôi cũng không định giết người lung tung, nhưng các người đã dạy cho tôi một bài học, hơn nữa các người đến đây với mục đích giết tôi, cho nên muốn trách thì tự trách chính mình đi.”
Nói xong anh giơ tay đánh xuống một chưởng.
Trong mắt lão giả toát lên sự tuyệt vọng.
“Rắc.”
Ngay sau đó, bảy khiếu chảy máu, đầu oặt sang một bên, chết!
Năm người còn lại cũng bị Lý Quân giải quyết bằng cách tương tự.
Đạo tu luyện tuôn theo quy tắc cá lớn nuốt cá bé, trong Thập Vạn Đại Sơn càng thêm tuân thủ pháp tắc này.
Lúc mới đến, Lý Quân còn chưa hiểu rõ, nhưng giờ anh đã hiểu được.
Nếu đã đến nơi này thì phải hành động theo cách của nơi này.
Giải quyết xong bọn họ, Lý Quân đi vào bên trong.
Dọc đường đi, anh phát hiện ra vài vết máu và dấu vết chiến đấu.
“Xem ra bộ lạc Triển thị này đúng là đang tranh đấu với bộ lạc Ngu thị, bọn họ không nói dối.” Lý Quân thầm nghĩa.
Phía trước truyền đến một đợt dao động chân khí.
…
Một người phụ nữ đang điên cuồng chạy trốn, phía sau là một đám người.
Trong đó có một lão giả cực kỳ mạnh, đang hùng hổ đuổi theo.
Chỉ trong chớp mắt người phụ nữ đã bị đuổi kịp, bả vai trúng một chưởng của lão giả.
Thân thể cô ta ngã quỵ xuống đất, hộc máu.
“Ngu Nhị tiểu thư, cô to gan thật đấy, dám một mình chạy đến địa bàn của Triển thị để dò tình báo.”
Lão giả lạnh lùng bước lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất