Không ai biết Diệt Thần Lôi Hải được hình thành từ đâu, chỉ biết nơi này là một vùng nguy hiểm tồn tại giữa hỗn độn.
Diệt Thần Lôi Hải là nơi mà ngay cả những đại năng cũng không dám tuỳ tiện đặt chân đến gần.
Bởi vì có vô số con sóng lôi đình lan tràn, khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng, hơi không cẩn thận là bị cuốn vào trong đó, tan xương nát thịt, thần hình câu diệt.
“Quả thật dù là Thần Đạo, đứng trước loại hoàn cảnh này cũng tê dại cả da đầu!”
Lạc Nam cảm thán nhìn một vùng biển lôi điên cuồng gào thét trước mắt.
Có Huyết Dị Yêu Hoàng nên tốc độ di chuyển rất nhanh, chỉ mất không đến nửa tháng... mấy người đã tìm thấy Diệt Thần Lôi Hải.
Nhưng trước sự cuồng bạo của nó, không dám tiến vào.
Với thực lực của Lạc Nam hiện tại, trong lúc chiến đấu bạo phát toàn lực tối đa cũng chỉ đánh cho hỗn độn xuất hiện rạn nứt mà thôi.
Còn Diệt Thần Lôi Hải lại đang nghiền vỡ cả hỗn độn, chiếm cứ một vùng không gian...
Có thể thấy, nguồn sức mạnh của vùng nguy hiểm này vượt qua Siêu Thần bình thường rất nhiều.
Nhưng kỳ quái một điều, Diệt Thần Lôi Hải táo bạo là thế... nó lại không khiến cho Kiếp Lôi Đỉnh hay Bá Đỉnh của Lạc Nam phản ứng.
Điều này như chứng minh rằng, Diệt Thần Lôi Hải không phải loại tài nguyên có thể hấp thụ để gia tăng tu vi.
Mặc dù chưa biết cụ thể bản chất thật sự của nó là gì nhưng đây có vẻ cũng là lý do mà hầu hết cường giả Lôi tu không có hứng thú với nơi này.
Không phải tài nguyên để hấp thụ, vậy hứng thú để làm gì?
“Bá Đỉnh của ngươi tiến vào trong được chứ?” Vân Tiêu nghiêm túc hỏi.
“Bá Đỉnh thì không cần, ta sẽ ném Bất Hủ Thần Tháp vào.” Lạc Nam cười nói:
“Nếu nó có thể hấp thụ Diệt Thần Lôi Hải, vậy chúng ta chỉ cần chờ.”
Tuy rằng lôi đình ở đây hắn không luyện hoá được, nhưng chưa chắc Bất Hủ Thần Tháp không thể hấp thụ.
Cũng nên thử một lần.
Đúng lúc này, mảnh gốm sứ trong tay Vân Tiêu bỗng nhiên rung lên, toả ra từng luồng sáng nhỏ yếu ớt.
“Nó lại phản ứng?” Vân Tiêu nhíu mày, nội tâm dâng lên cảm giác kỳ quái.
Lạc Nam đang muốn nói chuyện, chợt cảm ứng được gì đó, Quy tắc Hỗn Độn cấp Siêu Thần nhanh chóng cuồn cuộn tiến ra, đem cả Huyết Dị Yêu Hoàng và hai người che đậy, triệt để dung hợp cùng với hỗn độn.
Vân Tiêu nhanh trí, đem mảnh gốm sứ thu vào cơ thể.
Mà ngay khi mấy người biến mất, ở cách vị trí bọn hắn không xa, hỗn độn bất chợt vặn vẹo tạo thành một vòng xoáy ánh sáng.
Vô số Phù Văn Không Gian chiếu rọi tạo thành một truyền tống, từ trong vòng xoáy có hai người lặng lẽ bước ra.
Đây là một nam và một nữ.
Người nữ thân khoác cung trang bạch sắc, nhìn qua chỉ như nữ tử gần ba mươi, tư thái bất phàm, ung dung cao quý, đôi mắt như thu thuỷ trong veo, từ sống mũi trở xuống được phủ lên một lớp khăn lụa trắng, không thể thấy hết diện mạo.
Mà đi phía sau lưng nàng chính là một nam tử trung niên lưng hùm vai gấu, thân khoác chiến giáp, diện mục uy nghi, hai mắt như hổ, toàn thân nồng đậm mùi vị sát phạt, huyết tinh.
Bạch y nữ tử có tu vi Thần Đạo tối đỉnh, nam tử trung niên lại là Siêu Thần Trung Kỳ.
“Thưa tiểu thư, chính là nơi này rồi!” Nam tử trung niên chắp tay nói.
“Kỳ lạ...” Bạch y nữ tử lẩm bẩm, nhẹ nhàng phất tay.
Đồng tử Lạc Nam và Vân Tiêu hơi co lại.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy trong lòng bàn tay của nữ tử cũng mang theo một mảnh gốm sứ.
Mảnh gốm này so với mảnh gốm của Vân Tiêu còn to hơn một nửa, bên trên còn tồn tại vài đường hoa văn...
“Vừa rồi rõ ràng nó sinh ra cảm ứng, tại sao giờ lại biến mất?” Bạch y nữ tử nhẹ chau mày liễu như hoạ.
Lạc Nam và Vân Tiêu nhìn nhau, rốt cuộc hiểu vì sao vừa rồi mảnh gốm trong tay Vân Tiêu rung động, nguyên nhân vì nó cũng cảm giác được mảnh gốm trong tay bạch y nữ tử.
Cũng may hắn phản ứng nhanh, dùng hỗn độn che đậy hành tung bằng không khó tránh khỏi một phen xung đột.
Hai bên đều nắm giữ mảnh gốm có liên quan đến Bất Hủ Thần Vật, chắc chắn sẽ không nguyện ý giao cho người còn lại mảnh gốm của mình.
Vậy điều gì xảy ra không cần nói cũng biết, một trận chiến là điều khó thể tránh khỏi.
Bạch y nữ tử này có thân phận gì? Nghe cách xưng hô, ngay cả Siêu Thần Trung Kỳ cũng phải gọi nàng là tiểu thư.
Chứng tỏ lai lịch của bạch y nữ tử không hề tầm thường.
“Có thể là vì đồ vật trong Diệt Thần Lôi Hải gây nên.” Nam tử trung niên suy tư nói.
“Vẫn có khả năng này.” Bạch y nữ tử gật đầu:
“Tam thúc, chúng ta vào thôi!”
“Được!” Nam tử trung niên nghiêm nghị.
Lúc này, chỉ thấy bạch y nữ tử thanh thoát kết ấn.
Tầng tầng lớp lớp Phù Văn ngưng kết thành Vệ Không Phù bảo vệ xung quanh nàng và nam tử trung niên.
Lạc Nam cùng Vân Tiêu đều nhìn ra, Vệ Không Phù là loại phù chú có khả năng phòng ngự rất mạnh, bảo vệ được một vùng không gian, nhưng có vẻ chưa đủ để tiến vào lôi hải.
Nhưng mà chưa dừng ở đó, bạch y nữ tử lại đem thần lực truyền vào mảnh gốm.
Từ trong mảnh gốm, từng luồng từng luồng Quy tắc Phù Đạo từ trong đó toả ra, dung hợp cùng với Vệ Không Phù.
Ngay lập tức, Vệ Không Phù đã trở nên kiên cố không gì tả nổi, toả sáng rực rỡ, lấp lánh thần quang.
Có được Vệ Không Phù bảo vệ, bạch y nữ tử cùng nam tử trung niên rẽ lôi mà vào, dù là Diệt Thần Lôi Hải đầy nguy hiểm cũng không thể tác động vào người bọn hắn.
Khi những tia lôi đình huỷ diệt cuốn đến, đều như kiêng nể các phù chú thần dị đó mà chủ động chuyển hướng.
“Phu quân mau bám theo họ!” Thần Huyền Huân gấp gáp nói.
“Ừm.” Lạc Nam gật đầu, nắm chặt tay Vân Tiêu, thu hồi Huyết Dị Yêu Hoàng.
Hai người không một tiếng động, lặng lẽ bám theo phía sau lưng của bạch y nữ tử và nam tử trung niên.
Mượn đường của hai người này mở sẵn, cứ thế mà vào.
“Huyền Huân, nàng nhận ra điều gì rồi sao?” Lạc Nam truyền âm trao đổi.
Vân Tiêu cũng chăm chú lắng nghe, hắn truyền âm với Thần Huyền Huân nhưng cũng đưa thanh âm vào trong tai nàng.
Thần Huyền Huân gật đầu, truyền âm lại cho hai người:
“Có vẻ mấy mảnh gốm này thật sự là vỡ ra từ Vạn Đạo Lưu Ly Bình.”
Lạc Nam và Vân Tiêu vô thức siết chặt tay, kiên nhẫn chờ nàng nói tiếp.
“Trước đó chưa dám khẳng định, nhưng vừa rồi nhìn thấy cách nữ nhân áo trắng dùng mảnh gốm, thiếp càng tự tin vào suy đoán của mình...” Thần Huyền Huân phân tích nói:
“Nhìn thấy Quy tắc Phù Đạo từ cái mảnh gốm đó chứ? Đó tuyệt đối không phải là quy tắc mà một đại năng có thể tạo ra.”
Lạc Nam cùng Vân Tiêu gật đầu, bạch y nữ tử tuy cũng là một Phù Sư lợi hại nhưng nếu không nhờ những Quy tắc Phù Đạo từ mảnh gốm hỗ trợ, Vệ Không Phù của nàng ta chắc chắn sẽ bị Diệt Thần Lôi Hải nghiền nát trong thoáng chốc.
“Như thiếp đã nói, Vạn Đạo Lưu Ly Bình là Thần Vật chứa đựng vô vàn quy tắc cao cấp nhất trong thiên địa, bao gồm cả Quy tắc Phù Đạo.” Thần Huyền Huân nói ra suy luận của mình:
“Mà mảnh gốm của bạch y nữ tử kia còn sót lại Quy tắc Phù Đạo bên trong, tuy rằng đã suy yếu vì vỡ nát, nhưng cũng đủ để giúp nàng ta cường hoá phù chú của mình đến cấp độ kinh khủng.”
Lạc Nam cùng Vân Tiêu bừng tỉnh.
Đúng thế, rõ ràng những Quy tắc Phù Đạo kia là từ mảnh gốm toả ra, không phải do bạch y nữ tử tự mình thi triển.
“Khả năng là khi Vạn Đạo Lưu Ly Bình vỡ nát, một số mảnh vỡ của nó vẫn còn tồn đọng các loại quy tắc khác nhau.” Lạc Nam vuốt cằm:
“Mảnh của bạch y nữ tử còn sót lại Quy tắc Phù Đạo, còn mảnh của Vân Tiêu thì xui xẻo hơn, không còn lại gì.”
“Chính xác!” Thần Huyền Huân tán thành cách nói của hắn.
Vân Tiêu hít sâu một hơi, ánh mắt loé lên dị sắc.
Chỉ là một mảnh vỡ của Vạn Đạo Lưu Ly Bình còn lại chút ít Quy tắc Phù Đạo đã lợi hại như vậy, giúp cho một vị đại năng Phù Sư dễ dàng xâm nhập Diệt Thần Lôi Hải mà ngay cả Siêu Thần cũng không dám tuỳ ý tiến vào.
Thử tưởng tượng Vạn Đạo Lưu Ly Bình thời kỳ toàn thịnh sẽ bá đạo đến mức nào?
Đứng trước cơ hội sở hữu thần vật như vậy, Vân Tiêu làm sao không động tâm?
“Vậy bọn họ vào Diệt Thần Lôi Hải làm gì?” Vân Tiêu như có điều suy nghĩ.
Rõ ràng vì bạch y nữ tử và nam tử trung niên cố tình đến Diệt Thần Lôi Hải ngay từ đầu, nhưng vì mảnh gốm sứ của nàng ta sinh ra cảm ứng nên mới xuất hiện ngay tại vị trí của ba người.
“Chắc chắn không phải ngẫu nhiên...” Lạc Nam ánh mắt loé lên một tia quỷ dị:
“Nói không chừng chúng ta đánh bậy đánh bạ nhưng lại trúng ngay trọng tâm.”
......
Diệt Thần Lôi Hải cuồng bạo gào thét, từng đợt sóng lôi đình màu tím đen như những con mãng xà khổng lồ.
Nhưng những con mãng xà này đều không thể xâm phạm vào phạm vi của Vệ Không Phù, mảnh gốm sứ trong tay bạch y nữ tử vẫn toả ra Quy tắc Phù Đạo khó lường.
Bởi vì dò xét sẽ bị đối phương cảm ứng được nên Lạc Nam cũng không thể nhận định loại Quy tắc Phù Đạo kia đạt đến cấp độ nào.
Ba người vẫn lặng lẽ bám theo ngay phía sau, Quy tắc Hỗn Độn và Quy tắc Bá Đạo của hắn vận chuyển đến cực hạn, che giấu hoàn toàn khí tức, khiến họ như hòa tan vào hỗn độn, không một tia lôi đình nào phát hiện.
RỐNG...
Đột nhiên, từ sâu trong Diệt Thần Lôi Hải, tiếng gầm rú kinh thiên động địa vang lên, như thể cả vùng không gian hỗn độn rung chuyển.
Sóng lôi đình vốn đã cuồng bạo nay càng trở nên hung tợn, như bị kích động bởi thứ gì đó.
“Có biến!”
Nam tử trung niên sắc mặt trầm xuống, hắn bước lên một bước, che chắn trước tiểu thư của mình, chiến giáp trên người phát ra ánh sáng đỏ thẫm, sát khí bùng phát như thực chất.
Từ trong làn sóng lôi đình tím đen, hai bóng dáng quái dị bất chợt lao ra, nhanh như những tia chớp, khí tức cuồng bạo, hung tàn đến cực điểm.
“Vậy mà có vật sống?” Tất cả mọi người đều âm thầm kinh ngạc.
Những vùng nguy hiểm như Diệt Thần Lôi Hải, lẽ ra không có bất cứ giống loài nào sinh tồn được mới đúng.
Nhưng giờ trước mặt bọn hắn là hai thực thể kỳ lạ, chưa từng nhìn thấy ở bất kỳ đâu.
Con thứ nhất giống như một đám mây điện ngưng tụ, thân thể trong suốt, lấp lánh ánh sáng tím, không có hình dạng cố định, liên tục biến đổi hình dạng, lúc thì giống một con báo, lúc lại hóa thành một con ưng, lúc lại hiển hoá ra cự tượng.
Thứ hai là cự thú khổng lồ cao hơn mười trượng, giống như bạch tuộc, nhưng thay vì xúc tu, nó có hàng trăm cánh tay lôi điện dài ngoằng, mỗi cánh tay đều lấp lóe ánh sáng tím đen, mang theo lực lượng hủy diệt.
Bạch y nữ tử khẽ chau mày, giọng nói thanh thoát nhưng lạnh lùng: “Tam thúc chiến đấu!”
“Tốt!”
Nam tử trung niên gầm lên, sát khí bùng nổ, y triệu hoán một thanh chiến phủ, lưỡi phủ đỏ rực như máu, mang theo khí tức chém giết kinh hồn, kết hợp cùng hàng trăm vạn tầng Sát Vực vung phủ bổ xuống, trực tiếp đối đầu với con sinh vật đầu tiên.
Ầm!
Một vụ nổ kinh thiên, sóng xung kích lan tỏa, con sinh vật giống đám mây lôi đình bị chém làm đôi, nhưng ngay lập tức, hai nửa thân thể lại hòa vào nhau, tái tạo thành hình dạng mới, lần này là một con rắn lôi điện khổng lồ, há miệng bắn ra một cột Diệt Thần Lôi nhằm thẳng vào nam tử trung niên.
“Hừ!” Nam tử trung niên hừ lạnh, không gian hỗn độn rung chuyển, huyết quang từ chiến phủ bùng phát, hóa thành một tấm khiên máu khổng lồ, chặn đứng cột sáng lôi đình.
Oành...
Lôi đình nổ tung, cánh tay cầm khiên của nam trung niên tê dại.
“Chết cho ta!”
Hắn hét lớn, thân hình lao tới như đạn pháo, chiến phủ vung lên liên tục chém ra hàng trăm đạo huyết quang, sức mạnh của Siêu Thần Trung Kỳ bạo phát không giữ lại chút nào.
Con quái lôi đình liên tục biến đổi hình dạng để né tránh, nhưng tốc độ của nam tử trung niên quá nhanh, huyết quang sắc bén không ngừng truy đuổi, cuối cùng chém nát thân thể lôi đình của nó thành vô số mảnh nhỏ.
Nào ngờ lôi lực xung quanh ngưng tụ, con quái thú này phục hồi như chưa từng tổn hại.
Cùng lúc đó, bạch y nữ tử đối mặt với sinh vật còn lại, nó giáng từng đón tấn công hung tàn vào trong Vệ Không Phù của nàng, muốn nghiền nát Phù Văn.
Con bạch tuộc gào thét, hàng trăm cánh tay nắm thành quyền tung đấm, nhưng mỗi lần đấm vào Vệ Không Phù, những cánh tay đều bị phản chấn đến nát bấy, không thể phá vỡ.
Bạch y nữ tử lạnh lùng kết ấn, từng đạo Phù Văn sắc bén hoá thành vạn kiếm bắn ra, cắt nát từng cánh tay lôi đình.
Nhưng cũng giống như con quái vật kia, những cánh tay này bị chém nát thì lại mọc ra trở lại, giống như bất tử, không thể diệt trừ.
Lạc Nam và hai nữ quan sát, thực lực của bạch y nữ tử và nam tử trung niên quả nhiên không tầm thường, rõ ràng đều là cường giả mạnh trong cùng cấp, thế mà vẫn không giết được hai con sinh vật, đã phần nào đoán ra nguyên nhân.
“Tiểu thư, chúng nó có vẻ là quái vật do Diệt Thần Lôi Hải sinh ra, chỉ cần Diệt Thần Lôi Hải vẫn còn, khó lòng tiêu diệt.” Nam tử trung niên nghiêm nghị nói.
Hiển nhiên y cũng đã nhận ra, cứ mỗi lần hai con quái này tổn hại, chúng nó liền có thể hấp thụ lôi đình xung quanh mà khôi phục nguyên vẹn, gần như bất tử ở tại môi trường này.
“Tam thúc ngươi cứ tiếp tục đánh, nhắm vào cả hai con!” Bạch y nữ tử nói.
“Rõ!” Nam tử trung niên biểu lộ quả quyết, tay còn lại triệu hoán thêm một thanh chiến phủ, nộ hống:
“Hai con súc sinh đến đây - Song Phủ Huyết Sát Thức!”
Hai thanh chiến phủ rít lên, Siêu Thần Huyết Lực cuộn trào trên lưỡi búa, Sát Vực gia tăng đến kinh người, đạt đến tám trăm vạn tầng.
“Đi!”
Đúng lúc này, bạch y nữ tử lại điểm đầu ngón tay vào mảnh gốm sứ, những luồng Quy tắc Phù Đạo trên đó bay ra, dung hợp cùng chiêu thức của nam tử trung niên, khảm vào trên lưỡi búa.
ĐÙNG ĐÙNG...
Chỉ với hai phủ, hai con quái vật nổ tung, vô số tia lôi đình đang muốn ngưng tụ thêm một lần nữa lại bị Quy tắc Phù Đạo xoắn nát, chính thức tiêu tùng.
“Tiểu thư lợi hại!” Nam tử trung niên tán dương không thôi.
“Không phải do ta!” Bạch y nữ tử ưu nhã vuốt tóc, càng thêm trân quý nắm chặt mảnh gốm vỡ trong tay.
“Không hổ là Quy tắc Phù Đạo thuộc về Vạn Đạo Lưu Ly Bình, ngay cả Diệt Thần Lôi Hải cũng có thể tác động.” Thần Huyền Huân cảm thán nói.
Lạc Nam và Vân Tiêu gật đầu, hai người cũng đã nhìn ra tuy rằng nam tử trung niên và bạch y nữ tử rất mạnh, nhưng nguyên nhân chính khiến hai con quái vật bị diệt là nhờ vào Quy tắc Phù Đạo phát ra từ mảnh gốm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất